Thái Thụy Vy

Vết bầm tim dã thú


Từ ngày em xa anh

Anh lang thang độc hành

Nghe quê hương rũ rượi

Chiều chiều ngóng về thành

 

Anh biến thành dã thú

Miệng ngậm ngải tìm trầm

Đêm gối sao trầm ngâm

Ngày nhìn suối âm thầm

 

Cuộc tình đành gác qua

Hồn ta bãi tha ma

Tim ta buồn hoang phế

Hạnh phúc xa quá xa

 

Tay, chân, mình  mọc lông

Quên đi giống Tiên  Rồng

Ngôn ngữ người quên nhớ

Cuộc đời kiếp đi rong

 

Ta tưởng tim đã chết

Hình bóng ai xóa hết

Chiều nay dã thú buồn

Ngồi kết vành hoa tim.

 

                       Thái Thụy Vy

 

Được bạn: LuatDo đưa lên
vào ngày: 10 tháng 11 năm 2011

Bình luận về Bài thơ "Vết bầm tim dã thú"